“Ừm, một mình ngươi quả thực ứng phó không xuể, lần sau hãy nói.”
Trang Bất Chu mỉm cười, ôn hòa nói.
Hắn siết chặt thê tử trong lòng, Lý Nguyệt Nhiêu không chỉ có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, chốn phòng the lại càng khiến người ta lưu luyến quên lối về. Có được người vợ như thế, phu phục hà cầu.
“Chẳng hay liệu có thể vì phu quân mà hoài thai hài tử chăng. Chúng ta thành thân đã lâu như vậy, sao mãi vẫn chưa thấy tin vui.” Lý Nguyệt Nhiêu có chút ưu sầu nói.




